词典昧爽
昧爽
词语解释
昧爽[ mèi shuǎng ]
⒈ 拂晓;黎明。犹明暗。
引证解释
⒈ 拂晓;黎明。
引《书·牧誓》:“时甲子昧爽,王朝至于 商 郊 牧野。”
《孔子家语·五仪》:“昧爽夙兴,正其衣冠。”
茅盾 《雨天杂写》之三:“九时就寝,昧爽即兴。”
⒉ 犹明暗。
引唐 谷神子 《博异志·李全质》:“昧爽之交,﹝ 李全质 ﹞假寐於 沂州城 横门东庭前。”
《三国演义》第四六回:“时也阴阳既乱,昧爽不分。”
国语辞典
昧爽[ mèi shuǎng ]
⒈ 天将晓而尚暗之时。
引《书经·牧誓》:「时甲子昧爽,王朝至于商郊牧野,乃誓。」
《聊斋志异·卷一·娇娜》:「昧爽,即有僮子炽炭于室。」
相关词语
- qún shuǎng羣爽
- shuǎng hào爽号
- kǎi shuǎng闿爽
- dùn mèi顿昧
- shuǎng liè爽烈
- xiān háo wú shuǎng纤毫无爽
- shuǎng kǎi爽恺
- shuǎng xìn爽信
- huì mèi晦昧
- liáng mèi凉昧
- mèi xìn昧信
- chōng shuǎng冲爽
- shuǎng liàng爽亮
- mèi jǐng昧景
- mèi dì mán tiān昧地谩天
- shuǎng liàn爽练
- shuǎng dāng爽当
- mán mán mèi mèi瞒瞒昧昧
- qí mèi耆昧
- mán tiān mèi dì谩天昧地
- máng mèi芒昧
- bù shuǎng lèi shǔ不爽累黍
- guāi mèi乖昧
- shuǎng wèi爽味
- huò lái shén mèi祸来神昧
- máng mèi厖昧
- shuǎng xīn huō mù爽心豁目
- mèi sǐ yǐ wén昧死以闻
- miǎo mèi眇昧
- chuǎn mèi踳昧