词典门丁
门丁
词语解释
门丁[ mén dīng ]
⒈ 旧时专门给官府或大户人家看门护院的人。
英gatekeeper; concierge; doorman;
引证解释
⒈ 给官府或大户人家等看门的人。
引《儿女英雄传》第十三回:“那门丁听了,吓得爬起来。”
鲁迅 《准风月谈·“揩油”》:“在 上海,如果同巡捕、门丁、西崽之类闲谈起来,他们大抵是憎恶洋鬼子的。”
曹靖华 《飞花集·忆当年,穿着细事且莫等闲看!》:“饭店的门丁,把我浑身上下一打量,直截了当地说:‘走后门去!’”
国语辞典
门丁[ mén dīng ]
⒈ 替官府或大户人家看门及传达的人。
例如:「门丁来报,客人已到齐了。」
相关词语
- dīng xiāng zhú丁香竹
- qīng mén qiáo青门桥
- dīng niáng zǐ丁娘子
- dù mén jué jì杜门絶迹
- shū xiāng mén hù书香门户
- yán qiū mén延秋门
- sǎo mén扫门
- jiē mén shàn街门扇
- dīng qiáng丁强
- huà jǐ mén画戟门
- liáo mén zhī hè辽门之鹤
- shì mén仕门
- xiàng mén chū xiàng相门出相
- shěng mén省门
- mén miàn bēi门面杯
- dà mén zhōng大门中
- dōng mén yǎn东门眼
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- xiǎo mén xià小门下
- chéng mén dù xuě程门度雪
- xiǎo mén shēng小门生
- chē cè guō mén车侧郭门
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- huáng mén běi sì黄门北寺
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- dù mén zì shǒu杜门自守
- mén guǎn xiān shēng门馆先生