词典门夫
门夫
词语解释
门夫[ mén fū ]
⒈ 看门的人。
引证解释
⒈ 看门的人。
引《新唐书·食货志五》:“先是州县无防人者,籍十八以上中男及残疾以守城门及仓库门,谓之门夫。”
相关词语
- wǔ dài fū chéng五大夫城
- jí fū籍夫
- shí fū zhī zhuī十夫楺椎
- qīng mén qiáo青门桥
- lù jīn fū rén露筋夫人
- méng fū蒙夫
- dù mén jué jì杜门絶迹
- shū xiāng mén hù书香门户
- yán qiū mén延秋门
- sǎo mén扫门
- jiē mén shàn街门扇
- huà jǐ mén画戟门
- miǎn fū qián免夫钱
- liáo mén zhī hè辽门之鹤
- shì mén仕门
- xiàng mén chū xiàng相门出相
- shěng mén省门
- xī shān fū西山夫
- mén miàn bēi门面杯
- dà mén zhōng大门中
- dōng mén yǎn东门眼
- shàng yuán fū rén上元夫人
- tún fū屯夫
- xiāng fū乡夫
- chuán fū qǔ船夫曲
- xiǎo mén xià小门下
- shí fū ráo zhuī十夫桡椎
- chéng mén dù xuě程门度雪
- fū lì夫力
- fū diào夫调