词典免臣
免臣
词语解释
免臣[ miǎn chén ]
⒈ 被罢官的人。
引证解释
⒈ 被罢官的人。
引《史记·秦本纪》:“﹝ 昭襄王 ﹞三十四年, 秦 与 魏 韩 上庸 地为一郡, 南阳 免臣迁居之。”
相关词语
- sān liáng chén三良臣
- miǎn jiě jǔ rén免解举人
- jiǎng chén讲臣
- biǎo chén表臣
- miǎn diào免调
- miǎn tuì免退
- luàn chén nì zǐ乱臣逆子
- niè chén孽臣
- miǎn fū qián免夫钱
- miǎn sù免粟
- gōng chén宫臣
- nèi dà chén内大臣
- xié chén邪臣
- míng chén瞑臣
- miǎn xuǎn免选
- liè chén列臣
- chǔ chén ōu楚臣讴
- chén zhì臣制
- lái chén徕臣
- chén sī臣司
- dū chén督臣
- chén wèi臣卫
- sǐ chén死臣
- gōng chén zì jū功臣自居
- liù chén六臣
- shǒu miǎn首免
- yú dòng chén余栋臣
- chén mén rú shì臣门如市
- chén yì臣役
- dùn miǎn遁免