词典面黄肌瘦
面黄肌瘦
词语解释
面黄肌瘦[ miàn huáng jī shòu ]
⒈ 谓脸色发黄,身体瘦削。常形容病态。
引证解释
⒈ 谓脸色发黄,身体瘦削。常形容病态。
引《三国志平话》卷下:“曹相 见 张松,身长五尺五寸,面黄肌瘦,言不满百。”
元 杨梓 《霍光鬼谏》第一折:“覷着他……眼嵌缩腮模样,面黄肌瘦形相。”
《水浒传》第三七回:“这汉端的似有病的。不见他面黄肌瘦,有些病症?”
鲁迅 《彷徨·示众》:“一个是淡黄制服的挂刀的面黄肌瘦的巡警,手里牵着绳头。”
国语辞典
面黄肌瘦[ miàn huáng jī shòu ]
⒈ 形容人消瘦、营养不良的样子。
引《水浒传·第六回》:「寻到厨房后面一间小屋,见几个老和尚坐地,一个个面黄肌瘦。」
《儒林外史·第一回》:「也有挑著锅的,也有箩担内挑著孩子的,一个个面黄肌瘦,衣裳褴褛。」
相关词语
- lùn huáng shǔ hēi论黄数黑
- huáng jīn zhù xiàng黄金铸象
- bàn miàn bù wàng半面不忘
- huáng jiā sì黄家驷
- xuān huáng轩黄
- tóng miàn铜面
- qiáo miàn荞面
- mǎn miàn zhēng chén满面征尘
- miàn zǐ qíng ér面子情儿
- lún dāng miàn duì轮当面对
- huáng ǒu guān黄藕冠
- huáng shí biān黄石编
- huáng huā jiān黄花笺
- dān huáng jiǎ yǐ丹黄甲乙
- huáng hú qū黄鹄曲
- tiào huáng pǔ跳黄浦
- huáng lián mù黄连木
- shì miàn侍面
- mén miàn bēi门面杯
- huáng pí guā sōu黄皮刮廋
- huáng wū gài黄屋盖
- huáng juàn yòu fù黄卷幼妇
- huáng jīn dàn黄金弹
- huáng zhōng huǐ黄钟毁
- huáng liáng yī mèng黄梁一梦
- huáng dù juān黄杜鹃
- miàn péng面朋
- huáng mén běi sì黄门北寺
- sān cùn huáng gān三寸黄甘
- xì miàn戏面