词典绵蛮
绵蛮
词语解释
绵蛮[ mián mán ]
⒈ 亦作“绵蛮”。
⒉ 《诗·小雅·绵蛮》:“绵蛮黄鸟,止于丘阿。”毛传:“绵蛮,小鸟貌。”朱熹集传:“绵蛮,鸟声。”王国维《观堂集林·尔雅草木虫鱼鸟兽名释例下》:“虫之小者曰蠛蒙,鸟之小者亦曰绵蛮,殆皆微字之音转。”《文选·何晏〈景福殿赋〉》:“绵蛮黮?。”李善注:“《韩诗》曰:'绵蛮黄鸟',薛君曰:'绵蛮,文貌。'”历来诗文中多用小鸟、鸟声二说。指小鸟或鸟鸣声。
引证解释
⒈ 亦作“緜蛮”。
国语辞典
绵蛮[ mián mán ]
⒈ 泛指鸟语。
引明·刘兑《金童玉女娇红记》:「一会价弄睆?新腔,一会价学绵蛮妙语。」
⒉ 《诗经·小雅》的篇名。共三章。根据〈诗序〉:「绵蛮,微臣刺乱也。」或谓微臣苦于行役之诗。首章二句为:「绵蛮黄鸟,止于丘阿。」
相关词语
- mán niáng蛮娘
- mián yán qǐ fú绵延起伏
- suō luó mián娑罗绵
- dá shī mán达失蛮
- mǐn mián闵绵
- xíng mián zhuàng mào行绵撞帽
- zhàng yǔ mán yān瘴雨蛮烟
- mán jiǎo蛮僥
- mán dǐ蛮邸
- mán yì蛮裔
- mán fǔ蛮府
- mán qín蛮禽
- mán yǔ蛮语
- mán huò蛮货
- mán chá蛮茶
- mán pān wǔ jīng蛮攀五经
- mán xī蛮溪
- wū mán guǐ乌蛮鬼
- mán lì蛮隶
- mán bù jiǎng lǐ蛮不讲理
- mán jiān xiàng guǎn蛮笺象管
- mán tíng蛮庭
- mán qiú蛮酋
- chán mián chuáng dì缠绵床第
- mán yě蛮野
- qiān mián迁绵
- mán gē蛮歌
- mán jié táng lún蛮睫螳轮
- lóng huāng mán diàn龙荒蛮甸
- máo mán髦蛮
