词典庙主
庙主
词语解释
庙主[ miào zhǔ ]
⒈ 宗庙中的牌位。
⒉ 寺庙的住持。
引证解释
⒈ 宗庙中的牌位。
引《后汉书·光武帝纪下》:“迁 吕太后 庙主于园,四时上祭。”
《北史·林邑传》:“入其都,获其庙主十八枚,皆铸金为之,盖其国有十八世。”
《明史·徐忠传》:“城陷,捧庙主自焚死。”
⒉ 寺庙的住持。
引《醒世恒言·勘皮靴单证二郎神》:“到了庙中,庙主自然出来迎接。”
清 和邦额 《夜谭随录·孝女》:“庙主畏罪,与其徒终夜巡视。”
国语辞典
庙主[ miào zhǔ ]
⒈ 庙神、庙里的木主。
引《后汉书·卷一·光武帝纪下》:「迁吕太后庙主于园,四时上祭。」
⒉ 总管全庙事务的主持。
引《醒世恒言·卷一三·勘皮靴单证二郎神》:「到了庙中,庙主自然出来迎接。那时掷盏为号,即便捉了。」
相关词语
- chái sāng zhǔ柴桑主
- shèng zhǔ chuí yī圣主垂衣
- xiān shén miào祆神庙
- zhǔ gǎo guān主稿官
- sōng jú zhǔ rén松菊主人
- shén mó miào suàn神谟庙筭
- wù guī jiù zhǔ物归旧主
- xuān kè duó zhǔ喧客夺主
- wài bā miào外八庙
- shù zhǔ戍主
- miào páo庙庖
- miào lüè庙略
- qī zhǔ wǎng shàng欺主罔上
- zhǔ zhí主执
- zuò zhǔ yì作主意
- jú zhǔ局主
- chōng zhǔ冲主
- rén wén zhǔ yì人文主义
- qīn zhǔ侵主
- shòu yáng gōng zhǔ寿阳公主
- sài miào赛庙
- gòng zhǔ贡主
- zhēn shèng zhǔ真圣主
- kān miào龛庙
- huǒ shāo xiān miào火烧祆庙
- zǔ mí miào祖祢庙
- miào táng bēi庙堂碑
- zuì zhǔ罪主
- jū tíng zhǔ居亭主
- pí chǎng miào皮场庙