词典鸣犊
鸣犊
词语解释
鸣犊[ míng dú ]
⒈ 指春秋晋贤大夫窦鸣犊。孔子欲赴晋,闻其已被赵简子所杀,乃止。亦泛指贤臣。
引证解释
⒈ 指 春秋 晋 贤大夫 窦鸣犊。孔子 欲赴 晋,闻其已被 赵简子 所杀,乃止。亦泛指贤臣。
引《史记·孔子世家》:“孔子 既不得用於 衞,将西见 赵简子。至於 河 而闻 竇鸣犊、舜华 之死也,临 河 而叹曰:‘美哉水,洋洋乎! 丘 之不济此,命也夫!’”
裴駰 集解引 徐广 曰:“或作‘ 鸣鐸 竇犨 ’,又作‘ 竇犨 鸣犊、舜华 也’。”
汉 梁竦 《悼骚赋》:“赵 殞 鸣犊 兮, 秦 人入疆。”
严复 《戊戌八月感事》诗:“临 河 鸣犊 嘆,莫遣寸心灰。”
相关词语
- hú míng gōu huǒ狐鸣篝火
- gū dú chù rǔ孤犊触乳
- míng gù鸣顾
- yuè jiǎ míng jūn越甲鸣君
- jī míng jiè dàn鸡鸣戒旦
- míng chún鸣鹑
- míng fèng tiáo鸣凤条
- míng qín lèi鸣禽类
- mài dú mǎi dāo卖犊买刀
- dú mù zǐ犊木子
- míng hóu鸣鍭
- míng lín鸣林
- lù míng kè鹿鸣客
- jiāo míng交鸣
- míng dāng鸣珰
- míng shāo鸣梢
- míng gǔ chuī jiǎo鸣鼓吹角
- jī míng hú鸡鸣壶
- míng qìng鸣磬
- míng kòng鸣控
- fēng bù míng tiáo风不鸣条
- luán míng fèng zòu鸾鸣凤奏
- míng zàn鸣赞
- hú míng gōu zhōng狐鸣篝中
- míng yù yè lǚ鸣玉曳履
- míng zhōng gé鸣钟阁
- míng shì鸣世
- míng dòng鸣动
- jī míng gǒu gēng鸡鸣馌耕
- míng jī鸣机