词典鸣叫
鸣叫
词语解释
鸣叫[ míng jiào ]
⒈ 动物发出叫声。
例小鸟在鸣叫。
英call;
⒉ 发出特种声音。
例汽笛鸣叫。
英go off; blow;
引证解释
⒈ 兽禽昆虫等的叫声。
引王西彦 《古屋》第二部三:“一直听到‘种田人’家鸡的鸣叫,才在隐隐的狗吠声里矇眬入睡。”
徐迟 《大场的一夜》:“秋虫的声音继续的鸣叫,草里仿佛还有响尾蛇的‘嘶--嘶--’的悠长的声音。”
⒉ 轰鸣;吼叫。
引鲁迅 《<朝花夕拾>小引》:“前几天我离开中山大学的时候,便想起四个月以前的离开厦门大学;听到飞机在头上鸣叫,竟记得了一年前在 北京 城上日日旋绕的飞机。”
国语辞典
鸣叫[ míng jiào ]
⒈ 昆虫鸟兽发出声音。
例如:「夜晚,走在田野,可以听到夜莺的鸣叫。」
相关词语
- hú míng gōu huǒ狐鸣篝火
- míng gù鸣顾
- yuè jiǎ míng jūn越甲鸣君
- jī míng jiè dàn鸡鸣戒旦
- míng chún鸣鹑
- míng fèng tiáo鸣凤条
- āi tiān jiào dì哀天叫地
- láng háo gǒu jiào狼嗥狗叫
- míng qín lèi鸣禽类
- jiào yīng叫应
- kuò kuò jiào括括叫
- jiào hū叫呼
- míng hóu鸣鍭
- míng lín鸣林
- lù míng kè鹿鸣客
- jiāo míng交鸣
- míng dāng鸣珰
- míng shāo鸣梢
- jiào hū叫嘑
- míng gǔ chuī jiǎo鸣鼓吹角
- jī míng hú鸡鸣壶
- míng qìng鸣磬
- míng kòng鸣控
- fēng bù míng tiáo风不鸣条
- luán míng fèng zòu鸾鸣凤奏
- míng zàn鸣赞
- hú míng gōu zhōng狐鸣篝中
- míng yù yè lǚ鸣玉曳履
- míng zhōng gé鸣钟阁
- jiào hèng叫横