词典鸣銮
鸣銮
词语解释
鸣銮[ míng luán ]
⒈ 装在轭首或车衡上的铜铃。车行摇动作响。有时借指皇帝或贵族出行。
引证解释
⒈ 装在轭首或车衡上的铜铃。车行摇动作响。有时借指皇帝或贵族出行。
引《文选·班固<西都赋>》:“大路鸣鑾,容与徘徊。”
李善 注:“《周礼》曰:巾车掌玉輅,以鑾和为节。 郑玄 曰:鑾在衡,和在軾,皆以金铃也。”
吕延济 注:“鑾,车上铃也。”
唐玄宗 《早渡蒲津关》诗:“鸣鑾下 蒲坂,飞旆入 秦中。”
《宋史·仪卫志二》:“国朝承五姓荒残之弊,事从简略,每鸣鑾游豫,尽去戈戟、旌旗之制。”
元 王士熙 《次霍状元接驾韵》:“词苑恩波供染翰,秋风岁岁候鸣鑾。”
国语辞典
鸣銮[ míng luán ]
⒈ 天子王公出行。
引唐·王勃〈滕王阁〉诗:「滕王高阁临江渚,珮玉鸣鸾罢歌舞。」
相关词语
- hú míng gōu huǒ狐鸣篝火
- míng gù鸣顾
- yuè jiǎ míng jūn越甲鸣君
- jī míng jiè dàn鸡鸣戒旦
- míng chún鸣鹑
- míng fèng tiáo鸣凤条
- míng qín lèi鸣禽类
- jīn luán pō金銮坡
- míng hóu鸣鍭
- míng lín鸣林
- lù míng kè鹿鸣客
- jiāo míng交鸣
- míng dāng鸣珰
- péi luán陪銮
- míng shāo鸣梢
- míng gǔ chuī jiǎo鸣鼓吹角
- jī míng hú鸡鸣壶
- míng qìng鸣磬
- míng kòng鸣控
- fēng bù míng tiáo风不鸣条
- luán míng fèng zòu鸾鸣凤奏
- míng zàn鸣赞
- hú míng gōu zhōng狐鸣篝中
- míng yù yè lǚ鸣玉曳履
- míng zhōng gé鸣钟阁
- jīn luán shì cǎo金銮视草
- míng shì鸣世
- míng dòng鸣动
- jī míng gǒu gēng鸡鸣馌耕
- míng jī鸣机