词典鸣驴
鸣驴
词语解释
鸣驴[ míng lǘ ]
⒈ 南朝宋刘义庆《世说新语·伤逝》:“王仲宣好驴鸣。即葬,文帝临其丧,顾语同游曰:'王好驴鸣,可各作一声以送之。'赴客皆一作驴鸣。”后即用“鸣驴”表示送丧。
引证解释
⒈ 后即用“鸣驴”表示送丧。
引南朝 宋 刘义庆 《世说新语·伤逝》:“王仲宣 好驴鸣。即葬, 文帝 临其丧,顾语同游曰:‘ 王 好驴鸣,可各作一声以送之。’赴客皆一作驴鸣。”
清 孙枝蔚 《哭方尔止》诗:“《采药》传神曾絶肖,他时对此学鸣驴。”
相关词语
- hú míng gōu huǒ狐鸣篝火
- míng gù鸣顾
- yuè jiǎ míng jūn越甲鸣君
- jī míng jiè dàn鸡鸣戒旦
- míng chún鸣鹑
- míng fèng tiáo鸣凤条
- míng qín lèi鸣禽类
- míng hóu鸣鍭
- míng lín鸣林
- lù míng kè鹿鸣客
- jiāo míng交鸣
- míng dāng鸣珰
- míng shāo鸣梢
- míng gǔ chuī jiǎo鸣鼓吹角
- jī míng hú鸡鸣壶
- míng qìng鸣磬
- míng kòng鸣控
- fēng bù míng tiáo风不鸣条
- luán míng fèng zòu鸾鸣凤奏
- míng zàn鸣赞
- hú míng gōu zhōng狐鸣篝中
- míng yù yè lǚ鸣玉曳履
- míng zhōng gé鸣钟阁
- míng shì鸣世
- míng dòng鸣动
- jī míng gǒu gēng鸡鸣馌耕
- lǘ shēng jǐ jiǎo驴生戟角
- míng jī鸣机
- míng zhōng shí dǐng鸣钟食鼎
- lǘ xìng zǐ驴性子