词典鸣谦
鸣谦
词语解释
鸣谦[ míng qiān ]
⒈ 谓谦德表着于外。
⒉ 谓态度谦恭。
引证解释
⒈ 谓谦德表著于外。
引《易·谦》:“鸣谦,贞吉。”
王弼 注:“鸣者,声名闻之谓也。得位居中,谦而正焉。”
孔颖达 疏:“鸣谦者谓声名也,处正得中,行谦广远,故曰鸣谦。”
南朝 陈 徐陵 《劝进元帝表》:“出震等於勛华,鸣谦同于旦奭。”
北周 庾信 《贺传位于皇太子表》:“伏惟天元皇帝,惟圣作圣,惟亲尊亲,降意於与能,鸣谦於神器。”
⒉ 谓态度谦恭。
引南朝 梁 沉约 《齐故安陆昭王碑文》:“至公以奉上,鸣谦以接下。”
《梁书·刘览传》:“既以鸣谦表性,又以难进自居,未尝造请公卿,缔交荣利。”
相关词语
- hú míng gōu huǒ狐鸣篝火
- qiān wǎn谦婉
- qiān què谦悫
- kè qiān刻谦
- míng gù鸣顾
- qiān sù谦肃
- yuè jiǎ míng jūn越甲鸣君
- jī míng jiè dàn鸡鸣戒旦
- míng chún鸣鹑
- míng fèng tiáo鸣凤条
- qiān gōng xū jǐ谦恭虚己
- qiān jiàng谦降
- qiān rén谦人
- qiān míng谦明
- míng qín lèi鸣禽类
- qiān zhōng谦衷
- míng hóu鸣鍭
- míng lín鸣林
- lù míng kè鹿鸣客
- jiāo míng交鸣
- míng dāng鸣珰
- míng shāo鸣梢
- qiān bēi zì mù谦卑自牧
- míng gǔ chuī jiǎo鸣鼓吹角
- jī míng hú鸡鸣壶
- míng qìng鸣磬
- qiān liàng谦亮
- míng kòng鸣控
- huáng gōng hào qiān黄公好谦
- fēng bù míng tiáo风不鸣条