词典敏识
敏识
词语解释
敏识[ mǐn shí ]
⒈ 聪明博识。
引证解释
⒈ 聪明博识。
引唐 韩愈 《为韦相公让官表》:“臣本非长才,又乏敏识,学不能通达经训,文不足缘饰吏事。”
明 沉德符 《野获编·吏部·五贤附察》:“丁丑冬, 江陵 夺情…… 弇州 首辅传中姗笑之,谓 江陵 敏识人,而瞀乱若此,知其不久矣。”
相关词语
- bù shí gāo dī不识高低
- fǎn yǎn bù shí反眼不识
- zhì shí yù智识欲
- rèn shí lùn仞识论
- bù shí yī dīng不识一丁
- mǐn xùn敏逊
- tè shí特识
- zhī jī shí biàn知机识变
- gāng mǐn刚敏
- shí kōng biàn识空便
- qī shí七识
- rán qí zhī mǐn燃萁之敏
- tiān shí天识
- zhī gāo shí dī知高识低
- zhī xiū shí lián知羞识廉
- tōng rú dá shí通儒达识
- shí tú mǎ识涂马
- shí wēi jiàn jǐ识微见几
- cè shí测识
- tōng cái liàn shí通才练识
- fū jiàn jiǎn shí肤见谫识
- gāo shí yuǎn duó高识远度
- bù shí qǐ dǎo不识起倒
- wěi shí伟识
- shí zì zhī shū识字知书
- shí zhǔn识准
- mù lùn qiǎn shí目论浅识
- cái shí guò rén才识过人
- tú shí图识
- shí shí dá biàn识时达变