词典敏黠
敏黠
词语解释
敏黠[ mǐn xiá ]
⒈ 聪慧,机灵。
引证解释
⒈ 聪慧,机灵。
引宋 文莹 《玉壶清话》卷九:“有 周宗 者, 广陵 人。少孤贫,事主为左右给事,敏黠可喜。”
《辽史·太祖纪上》:“诸弟性虽敏黠,而蓄姦稔恶。尝自矜有出人之智,安忍兇狠,谿壑可塞而贪黷无厌。”
相关词语
- jǐng xiá警黠
- kuí xiá魁黠
- mǐn xùn敏逊
- gāng mǐn刚敏
- rán qí zhī mǐn燃萁之敏
- xiǎo xiá dà chī小黠大痴
- lì xiá丽黠
- jiǎo xiá矫黠
- mǐn míng敏明
- mǐn biàn敏辨
- tuō mǐn脱敏
- ruì mǐn叡敏
- jù xiá剧黠
- háo xiá豪黠
- mǐn huó敏活
- qiǎo xiá巧黠
- jǐn mǐn谨敏
- jié xiá shàn zì桀黠擅恣
- yào wù guò mǐn药物过敏
- mǐn mài敏迈
- mǐn jì敏济
- qiào mǐn翘敏
- xì xiá细黠
- xiá zhì黠智
- qí mǐn齐敏
- fāng zhì mǐn方志敏
- qīng xiá轻黠
- mǐn zhōu敏周
- qiáo mǐn趫敏
- xùn zhì shí mǐn逊志时敏