词典牧草
牧草
词语解释
牧草[ mù cǎo ]
⒈ 供食草动物食用的青草和其他草本植物。
英fodder; herbage; forage grass;
引证解释
⒈ 野生或人工栽培的可供牲畜放牧时吃的草。
引《楚辞·天问》“中央共牧,后何怒” 汉 王逸 注:“言中央之洲,有歧首之蛇,争共食牧草之实。”
张长弓 《草原似锦》:“在这儿,逐年移动侵蚀牧场的黄沙不见了,泉水清澄,牧草碧绿,山花红艳。”
国语辞典
牧草[ mù cǎo ]
⒈ 一种由野生草类选育出来的作物。依照一般作物的栽培方法种植,可供家畜食用。
英语pasture, forage grass, pasturage
德语Weideland (S)
法语plantes fourragères
相关词语
- qióng cǎo琼草
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- cǎo zhuó草酌
- jiě xià cǎo解夏草
- guǎ cǎo寡草
- mù yuàn牧苑
- mù zì牧字
- sān shēng dù mù三生杜牧
- yáo xiāng cǎo遥香草
- cǎo diàn zǐ草垫子
- fēng chí cǎo mǐ风驰草靡
- jīng mù京牧
- fēng xiàng cǎo yǎn风向草偃
- yì jué cǎo益决草
- jié lǜ cǎo劫律草
- xián huā yě cǎo闲花野草
- cǎo dòu kòu草豆蔻
- qiū cǎo rén qíng秋草人情
- zhú jī cǎo竹鸡草
- fēng xíng cǎo mí风行草靡
- cǎo zhá草札
- cǎo shuài shōu bīng草率收兵
- lìng cǎo令草
- sān lài cǎo三赖草
- shì jiǎn cǎo誓俭草
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- mù shì牧室
- ráng cǎo蘘草
- mù fù牧副
- huáng guàn cǎo lǚ黄冠草履