词典牧童
牧童
词语解释
牧童[ mù tóng ]
⒈ 放牧牛羊的小孩。
英cowboy; cowherd; shepherd boy;
引证解释
⒈ 放牧牛、羊的儿童。
引《吕氏春秋·疑似》:“入於泽,而问牧童;入於水,而问渔师。”
唐 杜牧 《清明》诗:“借问酒家何处有,牧童遥指杏花村。”
王西彦 《鱼鬼》:“不过,我们牧童却有自己的娱乐。”
国语辞典
牧童[ mù tóng ]
⒈ 牧牛羊的童子。也作「牧竖」。
引《三国演义·第三五回》:「正行之间,见一牧童跨于牛背上,口吹短笛而来。」
《儒林外史·第一回》:「知县正走著,远远的有个牧童,倒骑水牯牛从山嘴边转了过来。」
英语shepherd boy
德语Stallknecht (S)
法语jeune (ou petit) berger
相关词语
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- mù yuàn牧苑
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- mù zì牧字
- sān shēng dù mù三生杜牧
- gēng tóng耕童
- jīng mù京牧
- què lǎo hái tóng却老还童
- jiǎo tóng zhī gē狡童之歌
- bǎng tóng榜童
- mí tóng迷童
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- shén jī tóng神鸡童
- chōng tóng冲童
- mù shì牧室
- mù fù牧副
- chǐ huō tóu tóng尺豁头童
- mín mù民牧
- xuě shān tóng zǐ雪山童子
- ér tóng wén xué儿童文学
- qiān bēi zì mù谦卑自牧
- jīn tóng津童
- mù suǒ牧所
- péng tóng搒童
- mù yáng chén牧羊臣
- huáng tóng bái diān黄童白颠
- tiān shān mù gē天山牧歌
- nòng tóng弄童
- kāi jūn tóng开君童
- diǎn mù典牧