词典男丁
男丁
词语解释
男丁[ nán dīng ]
⒈ 丁男,旧时称成年男性。
英an able-bodied man;
引证解释
⒈ 成年男子。
引《魏书·太祖纪》:“﹝ 天赐 三年﹞六月,发八部五百里内男丁筑 灅南宫,门闕高十餘丈。”
《隋书·食货志》:“其男丁,每岁役不过二十日。”
《儿女英雄传》第十九回:“此去路上,男丁不多,除了我父子合 张亲翁 还有家丁十餘名。”
国语辞典
男丁[ nán dīng ]
⒈ 男子。
例如:「因常年饥荒,村子里的男丁都到远地谋生去了。」
相关词语
- dīng xiāng zhú丁香竹
- nán dà dāng hūn男大当婚
- dīng niáng zǐ丁娘子
- dīng qiáng丁强
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- táng dīng shuì塘丁税
- shén dīng神丁
- nán shì nǚ jiā男室女家
- lù nǚ hóng nán緑女红男
- xuè xìng nán ér血性男儿
- kè dīng客丁
- nán jī男畿
- jiāo dīng骄丁
- jí dīng及丁
- shèng féi dīng shòu盛肥丁瘦
- pín dīng贫丁
- dīng xī lín丁西林
- bào dīng报丁
- bái dīng xiāng白丁香
- biān dīng边丁
- nán lái nǚ wǎng男来女往
- nán shì男事
- qiū dīng秋丁
- gēng nán耕男
- qí dīng畦丁