词典曩时
曩时
词语解释
曩时[ nǎng shí ]
⒈ 往时;以前。
引证解释
⒈ 往时;以前。
引汉 贾谊 《过秦论上》:“深谋远虑,行军用兵之道,非及曩时之士也。”
宋 叶梦得 《石林燕语》卷七:“诸帅府復得与家俱行,无復曩时之患矣。”
章炳麟 《文学说例》:“至於 禹 域,进化虽紆,然其官府治具,社会人事,繁错万端,本非曩时之 日本 比也。”
国语辞典
曩时[ nǎng shí ]
⒈ 以前。唐·骆宾王〈在狱咏蝉诗·序〉:「岂人心异于曩时,将虫响悲于前听。」也作「曩昔」、「曩日」。
引《文选·贾谊·过秦论》:「深谋远虑,行军用兵之道,非及曩时之士也。」
相关词语
- wéi shí jué sú违时绝俗
- shí tún时屯
- shēn bù yù shí身不遇时
- shí èr shí màn十二时慢
- sì shí wǔ四时舞
- hè hè shí míng赫赫时名
- jìng shòu rén shí敬授人时
- shèng jí yī shí盛极一时
- bù shī shí jī不失时机
- shí shū fēng yì时殊风异
- dài shì chéng shí待势乘时
- qiān suì yī shí千岁一时
- shí zú时卒
- dié shí xiǎng迭时饷
- jīng shí惊时
- shí yì shì shū时异事殊
- tōng shí dá wù通时达务
- shí yí shì gǎi时移世改
- shēng bù yù shí生不遇时
- shí biàn shì shǒu时变是守
- sān guó shí dài三国时代
- shí wàng suǒ guī时望所归
- bì jì cáng shí避迹藏时
- bō shí播时
- āi shí哀时
- miào jué shí rén妙絶时人
- shí tīng时听
- qū shè yǒu shí趋舍有时
- shèng shí圣时
- yī shí sān kè一时三刻