词典闹宗派
闹宗派
词语解释
闹宗派[ nào zōng pài ]
⒈ 当宗派主义者;分裂成许多派别。
英sectarianize;
相关词语
- huáng zōng皇宗
- qiǎn pài遣派
- táng tài zōng唐太宗
- zōng shì宗士
- yáng zhōu xué pài扬州学派
- zōng xiāng宗相
- wén pài文派
- yì zōng异宗
- mèng zōng zhú孟宗竹
- fù zōng jué sì覆宗绝嗣
- lái pài guò jié来派过节
- pài diào派调
- nào tiān ér闹天儿
- jiǔ zōng qī zǔ九宗七祖
- nào ěr duǒ闹耳朵
- pài qǔ派取
- líng pài灵派
- zōng xīn宗心
- rǒng nào冗闹
- pín zōng贫宗
- wén zhāng zōng gōng文章宗工
- nào yūn yūn闹氲氲
- nào sǎo zhuāng闹扫妆
- gāo pài高派
- hái zōng还宗
- nào yáng huā闹羊花
- nào jiǔ gāi闹九垓
- xiǎn zǔ yáng zōng显祖扬宗
- zōng yào宗要
- yǒng kāng xué pài永康学派