词典能吏
能吏
词语解释
能吏[ néng lì ]
⒈ 能干的官吏。
引证解释
⒈ 能干的官吏。
引《汉书·张敞传》:“望之 以为 敞 能吏,任治烦乱,材轻,非师傅之器。”
唐 杜甫 《刘九法曹郑瑕丘石门宴集》诗:“能吏逢联璧,华筵直一金。”
宋 陆游 《书<空青集>后》:“始为家贤子弟,中为时胜流,晚为能吏。”
王闿运 《<衡阳县志>序》:“娄典名郡,亦曰能吏,反復好乱,终陨其祀,述《王敬则列传》。”
国语辞典
能吏[ néng lì ]
⒈ 有才能的官吏。
引《汉书·卷七六·张敞传》:「望之以为敞能吏,任治烦乱,材轻非师傅之器。」
《新唐书·卷一四七·李叔明传》:「东都平,拜洛阳令,招徕遗民,号能吏。」
相关词语
- chéng lì承吏
- jiāo néng yì zuò交能易作
- jí xián dù néng嫉闲妒能
- lín jī néng duàn临机能断
- lǐ néng理能
- gé xīn néng shǒu革新能手
- yī wú suǒ néng一无所能
- liáng néng凉能
- zhī guò néng gǎi知过能改
- dù néng hài xián妒能害贤
- cái néng财能
- lì zuì吏最
- kǎi shū lì楷书吏
- lǐ lì里吏
- shǐ xián rèn néng使贤任能
- kuài lì快吏
- jǔ xián shǐ néng举贤使能
- tài yáng néng太阳能
- jiǎn néng ér rèn简能而任
- lùn lì论吏
- nóng lì农吏
- bì lì避吏
- jié lì jìn néng竭力尽能
- liáo lì寮吏
- yōu néng shāng rén忧能伤人
- lián lì联吏
- mù lì木吏
- jīn lì津吏
- zhí néng guǎn xiá职能管辖
- jīn míng dù néng矜名妒能