词典叛降
叛降
词语解释
叛降[ pàn jiàng ]
⒈ 叛变投敌。
引证解释
⒈ 叛变投敌。
引《历史研究》1976年第1期:“太平军在 金田 起义后东出 江口 期间,就毅然驱逐了已有叛降迹象的 张钊、田芳 等人。”
相关词语
- jiàng nián降年
- shēng jiàng生降
- shì jiàng势降
- hái jiàng还降
- jiǔ jiàng九降
- jiàng xíng降形
- qiān jiàng谦降
- jiàng gǔ降嘏
- jiàng wěi降委
- jiàng zuò降祚
- qīn jiàng侵降
- bō jiàng播降
- jiàng jiē降接
- jiàng wén降文
- shén nù mín pàn神怒民叛
- jiàng huà降化
- jiàng mìng降命
- pàn dào叛道
- kǎo jiàng考降
- jiàng dé降德
- jiàng yán qū tǐ降颜屈体
- dǎ jiàng打降
- jiàng gé yǐ qiú降格以求
- qīn pàn侵叛
- jiàng zūn yū guì降尊纡贵
- dàn jiàng诞降
- qīn lí zhòng pàn亲离众叛
- jiàng fā降发
- jiàng lǐ降礼
- yáng pàn ér扬叛儿