词典佩剑
佩剑
词语解释
佩剑[ pèi jiàn ]
⒈ 腰间佩带的剑。
例佩剑将军。
英a double-edged sword;
引证解释
⒈ 腰间佩带的剑。
引唐 杜甫 《人日》诗之二:“佩剑衝星聊暂拔,匣琴流水自须弹。”
元 杨载 《次韵袁伯长》:“佩剑黄金环,咀丹白玉盘。”
国语辞典
佩剑[ pèi jiàn ]
⒈ 随身佩带的剑。
引《三国演义·第三回》:「卓怒叱曰:『顺我者生,逆我者死!』遂掣佩剑欲斩丁原。」
⒉ 将剑佩挂在腰间。
引《三国演义·第五回》:「绍整衣佩剑,慨然而上,焚香再拜。」
相关词语
- xiāo xīn jiàn tài箫心剑态
- chī jiàn tóu吃剑头
- jiè jiàn借剑
- mái jiàn埋剑
- mǎi niú mài jiàn买牛卖剑
- xiàng zhuāng wǔ jiàn项庄舞剑
- tán jiàn zuò gē弹剑作歌
- gāo qí pèi高其佩
- jiàn tóu chuī剑头炊
- pèi náng佩囊
- pèi dí rén佩迪人
- wǔ bīng pèi五兵佩
- jiàn jí jù jí剑及屦及
- qiāng dāo jiàn jǐ枪刀剑戟
- pèi yú佩鱼
- tí jiàn hàn mǎ提剑汗马
- dǎo guān luò pèi倒冠落佩
- jù jiàn具剑
- dài yuān jiàn戴渊剑
- yū pèi jīn zǐ纡佩金紫
- mǐ pèi弭佩
- qiān guǐ shàng jiàn牵鬼上剑
- fēng chéng jiàn酆城剑
- shé jiàn chún qiāng舌剑唇枪
- yíng nián pèi迎年佩
- pèi wèi佩慰
- pèi yào佩要
- wéi dēng qiè jiàn帷灯箧剑
- wú guāng jiàn吴光剑
- jiàn shǒu yī guī剑首一吷