词典朋雠
朋雠
词语解释
朋雠(朋讎)[ péng chóu ]
⒈ 犹同僚,同辈。
引证解释
⒈ 犹同僚,同辈。
引唐 张九龄 《敕安南首领爨仁哲书》:“比者时有背叛,似有生梗,及其审察,亦有事由。或都府不平,处置有失;或朋讐相嫌,经营损害。既无控告,自不安寧,兵戈相防,亦不足深怪也。”
相关词语
- chóu rén雠人
- chóu dǎng雠党
- miàn péng面朋
- péng xiào朋啸
- péng yǐn朋饮
- guǎ chóu寡雠
- chóu sòng雠讼
- chóu shū雠书
- gǒu dǎng hú péng狗党狐朋
- chóu duì雠对
- chóu jí雠疾
- péng bāng朋帮
- nài jiǔ péng耐久朋
- wàng xíng péng忘形朋
- péng zhí朋执
- shī jiǔ péng chái诗酒朋侪
- péng yín朋淫
- míng chóu冥雠
- zhòng hài péng yí众駴朋疑
- péng lǚ朋侣
- yán jú péng言菊朋
- péng dǔ朋赌
- miàn péng miàn yǒu面朋面友
- dūn qià chóu mí敦洽雠糜
- péng chǐ朋齿
- péng shān朋煽
- péng xīn朋心
- chóu xì雠隟
- shī péng jiǔ yǒu诗朋酒友
- jiǔ ròu péng yǒu酒肉朋友