词典蓬藋
蓬藋
词语解释
蓬藋[ péng dí ]
⒈ 蓬草和藋草。泛指草丛;草莽。
⒉ 指代草舍,贫者所居。
引证解释
⒈ 蓬草和藋草。泛指草丛;草莽。
引南朝 梁 沉约 《郊居赋》:“披东郊之寥廓,入蓬藋之荒茫。”
唐 陆龟蒙 《奉和袭美初夏游楞伽精舍次韵》:“伊余採樵者,蓬藋方索寞。”
清 唐孙华 《冬日书怀》诗:“思欲逃蓬藋,栖彼林谷幽。”
⒉ 指代草舍,贫者所居。
引宋 陆游 《老马》诗:“马固忘华厩,士亦安蓬藋。”
元 王祯 《农书》卷一:“﹝农者﹞饭麄糲,居蓬藋。”
清 钱谦益 《祭王二溟方伯文》:“我困蓬藋,党祸未了。”
相关词语
- zuì péng lái醉蓬莱
- péng wū shēng huī蓬屋生辉
- péng bì yǒu huī蓬荜有辉
- fēi péng zhī wèn蜚蓬之问
- péng bì shēng guāng蓬筚生光
- shā péng沙蓬
- gěng jì péng piāo梗迹蓬飘
- huā mào péng xīn花貌蓬心
- máo shì péng hù茅室蓬户
- péng fā蓬发
- lián péng tóu莲蓬头
- bǎo péng péng饱蓬蓬
- péng shēng má zhōng蓬生麻中
- gū péng zì zhèn孤蓬自振
- sāng péng zhì桑蓬志
- xí mén péng xiàng席门蓬巷
- qīng péng轻蓬
- péng tóu xiǎn zú蓬头跣足
- péng tóu chì jiǎo蓬头赤脚
- péng xīn hāo mù蓬心蒿目
- péng yán蓬檐
- fēi péng suí fēng飞蓬随风
- péng tóu lì chǐ蓬头厉齿
- péng hù chái mén蓬户柴门
- péng lái chí蓬莱池
- kōng shì péng hù空室蓬户
- piāo péng duàn gěng飘蓬断梗
- mì péng péng密蓬蓬
- péng léi蓬蔂
- piāo líng péng duàn飘零蓬断