词典朋侣
朋侣
词语解释
朋侣[ péng lǚ ]
⒈ 朋友;同伴。
引证解释
⒈ 朋友;同伴。
引唐 白居易 《东南行》:“万里抛朋侣,三年隔友于。”
宋 文同 《中秋夜试院寄子平》诗:“无由奉朋侣,彻晓坐清旷。”
相关词语
- fàn lǚ梵侣
- gòng lǚ共侣
- jùn lǚ俊侣
- qí lǚ棋侣
- miàn péng面朋
- péng xiào朋啸
- péng yǐn朋饮
- duàn jīn lǚ断金侣
- gǒu dǎng hú péng狗党狐朋
- liáo lǚ僚侣
- gāo lǚ高侣
- péng bāng朋帮
- mìng chóu xiào lǚ命俦啸侣
- nài jiǔ péng耐久朋
- wàng xíng péng忘形朋
- péng zhí朋执
- shī jiǔ péng chái诗酒朋侪
- péng yín朋淫
- jiù lǚ旧侣
- zhòng hài péng yí众駴朋疑
- xiào lǚ mìng chóu啸侣命俦
- kè lǚ客侣
- huì xīn lǚ会心侣
- gù lǚ故侣
- yán jú péng言菊朋
- dān lǚ丹侣
- péng dǔ朋赌
- miàn péng miàn yǒu面朋面友
- péng chǐ朋齿
- péng shān朋煽