词典朋识
朋识
词语解释
朋识[ péng shí ]
⒈ 朋友熟人。
引证解释
⒈ 朋友熟人。
引唐 王维 《哭祖六自虚》诗:“公卿尽虚左,朋识共推先。”
相关词语
- bù shí gāo dī不识高低
- fǎn yǎn bù shí反眼不识
- zhì shí yù智识欲
- rèn shí lùn仞识论
- bù shí yī dīng不识一丁
- miàn péng面朋
- tè shí特识
- péng xiào朋啸
- zhī jī shí biàn知机识变
- péng yǐn朋饮
- shí kōng biàn识空便
- qī shí七识
- tiān shí天识
- zhī gāo shí dī知高识低
- zhī xiū shí lián知羞识廉
- tōng rú dá shí通儒达识
- shí tú mǎ识涂马
- shí wēi jiàn jǐ识微见几
- cè shí测识
- tōng cái liàn shí通才练识
- fū jiàn jiǎn shí肤见谫识
- gǒu dǎng hú péng狗党狐朋
- gāo shí yuǎn duó高识远度
- bù shí qǐ dǎo不识起倒
- wěi shí伟识
- shí zì zhī shū识字知书
- péng bāng朋帮
- shí zhǔn识准
- mù lùn qiǎn shí目论浅识
- cái shí guò rén才识过人