词典蓬松
蓬松
词语解释
蓬松[ péng sōng ]
⒈ 形容毛发、蒿草等物松散开来的样子。
英fluffy; puffy;
引证解释
⒈ 形容草、须发、绒毛等松散杂乱。
引唐 陆龟蒙 《自怜赋》:“首蓬鬆以半散,支棘瘠而枯疎。”
清 黄景仁 《大雷雨过太湖》诗:“雨声更骤雷更疾,一声恪恪云蓬鬆。”
冰心 《山中杂记》十:“它们的毛羽很蓬松。”
周立波 《暴风骤雨》第一部十三:“﹝ 萧队长 ﹞重新看了看青草蓬松的坟茔。”
国语辞典
蓬松[ péng sōng ]
⒈ 形容物体结构松散、不够密实。
引《西游记·第二二回》:「一头红燄发蓬松,两只圆睛亮似灯。」
相关词语
- zuì péng lái醉蓬莱
- péng wū shēng huī蓬屋生辉
- sōng fēng shí松风石
- luàn sōng sōng乱松松
- sōng jú zhǔ rén松菊主人
- sōng bào松瀑
- péng bì yǒu huī蓬荜有辉
- fēi péng zhī wèn蜚蓬之问
- péng bì shēng guāng蓬筚生光
- shā péng沙蓬
- sōng huā zhǐ松花纸
- gěng jì péng piāo梗迹蓬飘
- huā mào péng xīn花貌蓬心
- sōng mào zhú bāo松茂竹苞
- fēi sōng飞松
- máo shì péng hù茅室蓬户
- sōng jié yóu松节油
- péng fā蓬发
- lián péng tóu莲蓬头
- sōng shuǐ zhī yú松水之鱼
- liú sōng nián刘松年
- lóu sōng楼松
- jí sōng sōng急松松
- bǎo péng péng饱蓬蓬
- sōng biàn松变
- kǒu sōng口松
- hēi sōng shǐ zhě黑松使者
- péng shēng má zhōng蓬生麻中
- yú lín sōng鱼鳞松
- gū péng zì zhèn孤蓬自振