词典扑棰
扑棰
词语解释
扑棰[ pū chuí ]
⒈ 鞭笞。
引证解释
⒈ 鞭笞。 《东观汉记·左雄传》:“諫帝曰:‘九卿位亚三公,行则鸣玉。
引孝明 永平 始加扑罪,非古制也。’帝从之。卿于是始免扑箠。”
相关词语
- diān pū bù pò攧扑不破
- kē pū pū磕扑扑
- dī liū pū滴溜扑
- shuǐ pū huā ér水扑花儿
- chuí dùn棰顿
- mí lí pū shuò迷离扑朔
- pǐ lì pū liù匹力扑六
- kě dā pū可搭扑
- xiàng pū rén相扑人
- pǐ diū pū dá匹丢扑答
- pī chuí批棰
- pū rèn扑认
- kě pū pū可扑扑
- pū liàng扑亮
- pū yǎn扑掩
- pī diū pū dā劈丢扑搭
- péng chuí搒棰
- pū sù扑速
- yī pū xīn一扑心
- pū chéng扑城
- pū sù sù扑速速
- pū zuò jiào xíng扑作教刑
- dī liú pū滴流扑
- chuí chì棰抶
- pū jī è duó扑击遏夺
- pī liū pū là劈溜扑剌
- pū lù扑鹿
- pū shí tóu扑实头
- chuí péng棰搒
- mù pū tóu木扑头