词典仆使
仆使
词语解释
仆使[ pú shǐ ]
⒈ 仆人。
引证解释
⒈ 仆人。
引汉 焦赣 《易林·需之小畜》:“阴阳失忘,为人僕使。”
《太平广记》卷三七一引《灵怪集·姚康成》:“乃令馆人取酒,徧赐僕使,以慰其道路之勤。”
宋 曾巩 《上欧阳学士第二书》:“道中来,又有鞍马僕使代其劳,以执事于道路。”
国语辞典
仆使[ pú shǐ ]
⒈ 仆人,受差遣的人。
引《董西厢·卷七》:「门人报曰:『张先生仆至。』夫人与莺教召,须臾入。仆使阶前忙应喏。」
相关词语
- yì shǐ méi huā驿使梅花
- yūn yūn shǐ氲氲使
- kàn fēng shǐ fān看风使帆
- shǐ jiǔ mà zuò使酒骂座
- wū tái shǐ jūn乌台使君
- guān shǐ fù rén官使妇人
- sàn shǐ散使
- àn lǐ shǐ jìn暗里使劲
- pú dǎng仆党
- qīng dào shǐ清道使
- yùn shǐ运使
- pú lìn仆赁
- shǐ xián rèn néng使贤任能
- kuáng fù shǐ狂副使
- jǔ xián shǐ néng举贤使能
- guǎn shǐ馆使
- shùn fēng shǐ fān顺风使帆
- shǐ liào suǒ jí使料所及
- shǐ dī zuǐ使低嘴
- pú tóng仆僮
- pú fèi仆废
- dùn pū顿仆
- jǐn chéng shǐ锦城使
- kàn fēng shǐ chuán看风使船
- jì pú祭仆
- shǐ fú使符
- huí tú shǐ回图使
- shǐ yá使牙
- fā zòng zhǐ shǐ发纵指使
- diān pú liú lí颠仆流离