词典枪吹
枪吹
词语解释
枪吹[ qiāng chuī ]
⒈ 谓发散。
引证解释
⒈ 谓发散。
引唐 罗隐 《谗书·后雪赋》:“所见者,藩溷枪吹,腐败掀空。雪下敛片,飘飘在中。污秽所宗,马牛所避。”
相关词语
- chuī niú pāi mǎ吹牛拍马
- chuī hún吹魂
- qiāng xīng枪星
- chuī gòu suǒ bān吹垢索瘢
- jiǎo qiāng tí zhù角枪题注
- chuī xū tū yǎn吹须突眼
- qiāng shù枪术
- liǎn gǔ chuí hún敛骨吹魂
- qiāng dāo jiàn jǐ枪刀剑戟
- chuī máo suǒ bān吹毛索瘢
- qiāng dòu枪斗
- chuī chuī pāi pāi吹吹拍拍
- chuī tán gē wǔ吹弹歌舞
- chuī lún xù吹纶絮
- mǎo dīng qiāng铆钉枪
- pī qiāng鈚枪
- wú shì chuī xiāo吴市吹箫
- suǒ gòu chuī bān索垢吹瘢
- huī chuī灰吹
- fēng chuī rì zhì风吹日炙
- míng gǔ chuī jiǎo鸣鼓吹角
- gōu lián qiāng钩鐮枪
- chéng gēng chuī jī惩羹吹虀
- chuī zǐ吹紫
- shé jiàn chún qiāng舌剑唇枪
- qiāng tǒng枪筒
- chuī tán dé pò吹弹得破
- qiāng yú枪榆
- zhú yè qiāng竹叶枪
- fèng chuī凤吹