词典锵鸣
锵鸣
词语解释
锵鸣[ qiāng míng ]
⒈ 形容声音清越。
引证解释
⒈ 形容声音清越。
引《礼记·玉藻》:“古之君子必佩玉……进则揖之,退则扬之,然后玉鏘鸣也。”
清 朱仕秀 《重游灵应峰记》:“清泉杂其间,鏘鸣可听。”
国语辞典
锵鸣[ qiāng míng ]
⒈ 金玉石互相撞击的声音。
引《礼记·玉藻》:「进则揖之,退则扬之,然后玉锵鸣也。」
《楚辞·屈原·九歌·东皇太一》:「抚长剑兮王珥,璆锵鸣兮琳琅。」
⒉ 比喻夫妻相亲相爱。
引语本《左传·庄公二十二年》:「凤皇于飞,和鸣锵锵。」
相关词语
- hú míng gōu huǒ狐鸣篝火
- míng gù鸣顾
- yuè jiǎ míng jūn越甲鸣君
- jī míng jiè dàn鸡鸣戒旦
- míng chún鸣鹑
- míng fèng tiáo鸣凤条
- míng qín lèi鸣禽类
- qiāng rú锵如
- míng hóu鸣鍭
- míng lín鸣林
- lù míng kè鹿鸣客
- jiāo míng交鸣
- míng dāng鸣珰
- míng shāo鸣梢
- míng gǔ chuī jiǎo鸣鼓吹角
- jī míng hú鸡鸣壶
- míng qìng鸣磬
- míng kòng鸣控
- fēng bù míng tiáo风不鸣条
- luán míng fèng zòu鸾鸣凤奏
- míng zàn鸣赞
- hú míng gōu zhōng狐鸣篝中
- míng yù yè lǚ鸣玉曳履
- míng zhōng gé鸣钟阁
- qiāng yǒng锵涌
- míng shì鸣世
- míng dòng鸣动
- jī míng gǒu gēng鸡鸣馌耕
- qiāng kēng锵铿
- qiāng jīn锵金