词典谦恭
谦恭
词语解释
谦恭[ qiān gōng ]
⒈ 谦逊恭谨。
例谦恭有礼。
英modest and courteous;
引证解释
⒈ 谦虚恭敬。
引《汉书·于定国传》:“为人谦恭。”
唐 白居易 《放言》诗之三:“周公 恐惧流言后, 王莽 谦恭未篡时。”
《红楼梦》第三回:“其为人谦恭厚道,大有祖父遗风。”
吴组缃 《山洪》二八:“戚先生 说话语气温和谦恭。”
国语辞典
谦恭[ qiān gōng ]
⒈ 谦虚而有礼貌。
引《后汉书·卷一四·宗室四王三侯传·齐武王縯传》:「中兴初,禁网尚阔,而睦性谦恭好士,千里交结,自名儒宿德,莫不造门,由是声价益广。」
《三国演义·第三〇回》:「公乃汉相,吾乃布衣,何谦恭如此?」
反怠慢 倨傲 傲慢
相关词语
- gōng guǎn恭馆
- qiān wǎn谦婉
- qiān què谦悫
- kè qiān刻谦
- qiān sù谦肃
- jìng gōng静恭
- hú gōng鹄恭
- qiān gōng xū jǐ谦恭虚己
- qǔ gōng曲恭
- qiān jiàng谦降
- qiān rén谦人
- qiān míng谦明
- gōng sù恭肃
- jié ào bù gōng桀骜不恭
- qiān zhōng谦衷
- gōng shì恭士
- qiān bēi zì mù谦卑自牧
- qiān liàng谦亮
- huáng gōng hào qiān黄公好谦
- qiān shì谦饰
- ān xiáng gōng jìng安祥恭敬
- gōng yǎng恭养
- qiān pǐ谦癖
- qiān qià谦洽
- qiān guāng zì yì谦光自抑
- gōng ér yǒu lǐ恭而有礼
- gōng jìng sāng zǐ恭敬桑梓
- gōng jiāng恭姜
- qiān xùn xià shì谦逊下士
- qiān bì谦避