词典遣纪
遣纪
词语解释
遣纪[ qiǎn jì ]
⒈ 谓因有事而差遣仆人。
引证解释
⒈ 谓因有事而差遣仆人。
引清 郑志鸿 《常语寻源》卷上:“《左传》 僖公 廿四年, 晋文公 反国, 秦伯 送 卫 于 晋 三千人,实纪纲之僕。按今称人僕曰尊纪,有使事曰遣纪,本此。”
相关词语
- cún jì存纪
- qiǎn pài遣派
- lǐ jì理纪
- jì xiàn纪限
- qiǎn jiāng zhēng bīng遣将征兵
- qiǎn chē遣车
- jì gāng dì纪纲地
- jiān qiǎn兼遣
- dāng jiā lì jì当家立纪
- qiǎn jià遣价
- jì gāng yuàn纪纲院
- qiǎn chì遣斥
- xiǎo jīng jì小经纪
- yán jì炎纪
- qiǎn chóu suǒ xiào遣愁索笑
- qiǎn yòng遣用
- jì niàn táng纪念堂
- bō qiǎn拨遣
- lí qiǎn离遣
- qiǎn zuì遣罪
- mì jì秘纪
- qiǎn shēng遣声
- jì gōng纪功
- jì yǎn纪甗
- jiě qiǎn解遣
- jié jì节纪
- qiǎn jì遣寄
- dān jì丹纪
- cì qiǎn赐遣
- chù qiǎn黜遣