词典翘敏
翘敏
词语解释
翘敏[ qiào mǐn ]
⒈ 聪慧,聪颖。
引证解释
⒈ 聪慧,聪颖。
引宋 叶适 《孺人周氏墓志铭》:“将别,小学子翘敏者,怀以果饵,储以方笔,或总其角,或束其带,顾恋依依,尤以夫人为有恩。”
相关词语
- mǐn xùn敏逊
- qiào bá翘拔
- qiào jié翘结
- qiào zhān翘瞻
- gāng mǐn刚敏
- rán qí zhī mǐn燃萁之敏
- qiào jiē翘揭
- qiào zhù翘注
- qiào guān翘关
- qiào wǔ翘舞
- mǐn míng敏明
- mǐn biàn敏辨
- tuō mǐn脱敏
- ruì mǐn叡敏
- qiáo zú翘足
- qiào jǔ翘举
- mǐn huó敏活
- jǐn mǐn谨敏
- yào wù guò mǐn药物过敏
- mǐn mài敏迈
- mǐn jì敏济
- qí mǐn齐敏
- fāng zhì mǐn方志敏
- qiào gōng翘弓
- qiào zú kě dài翘足可待
- mǐn zhōu敏周
- qiáo mǐn趫敏
- xùn zhì shí mǐn逊志时敏
- biàn mǐn辩敏
- mǐn shí敏识