词典亲嫡
亲嫡
词语解释
亲嫡[ qīn dí ]
⒈ 嫡亲。
引证解释
⒈ 嫡亲。
引《旧五代史·唐书·明宗纪四》:“庚戌,詔诸道节度使男及亲嫡骨肉未沾恩命者,特许上闻。”
相关词语
- tòng qīn痛亲
- qīn zhì亲智
- qīn gào亲告
- qīn mò亲末
- qīn jiāo亲郊
- qīn sāng亲桑
- qīn qīn钦亲
- qīn rèn亲任
- wán qīn完亲
- qīn yè亲谒
- qīn jiāng亲将
- qīn zhī亲枝
- qīn kuì亲馈
- qīn lǎn亲擥
- qīn jì亲寄
- shù yuán lì dí树元立嫡
- qīn dāng shǐ shí亲当矢石
- gǔ ròu qīn骨肉亲
- guāi qīn乖亲
- guī qīn归亲
- bái tóu qīn白头亲
- huāng qīn荒亲
- jiè qīn借亲
- guān qīn官亲
- pān qīn tuō shú攀亲托熟
- wèn qīn问亲
- dà yì miè qīn大义灭亲
- nì qīn逆亲
- shǒu qīn yǎn biàn手亲眼便
- tóng qì zhī qīn同气之亲