词典晴川
晴川
词语解释
晴川[ qíng chuān ]
⒈ 晴天下的江面。
引证解释
⒈ 晴天下的江面。
引晋 袁峤之 《兰亭诗》之二:“四眺华林茂,俯仰晴川涣。”
唐 崔颢 《黄鹤楼》诗:“晴川歷歷 汉阳 树,芳草萋萋 鸚鵡洲。”
清 方文 《田家》诗之一:“出郊聊散步,芳草艳晴川。”
相关词语
- qíng hào晴昊
- chuān chéng川程
- chuān shì川室
- chuān tǔ川土
- chuān shì川逝
- zhàng chuān huā瘴川花
- liàn chuān sān lǎo练川三老
- qíng bō晴波
- gòng chuān bí yǐn共川鼻饮
- huà lóng diǎn jīng画龙点晴
- líng chuān蛉川
- kǒu yōng ruò chuān口壅若川
- chuān fǔ川府
- qíng jīn晴襟
- bá shè shān chuān跋涉山川
- hǔ luò píng chuān虎落平川
- chuān lù川路
- qí qíng dǎo yǔ祈晴祷雨
- qíng xū晴虚
- chēng yǔ dào qíng称雨道晴
- bǎi chuān guī hǎi百川归海
- shān chuān zhèn xuàn山川震眩
- yù chuān nú玉川奴
- gāo shān dà chuān高山大川
- dōng chuān shì东川市
- jùn chuān浚川
- yù jī chuān玉鸡川
- chuān héng川衡
- shān bēng chuān jié山崩川竭
- chuān yán川盐