词典清介
清介
词语解释
清介[ qīng jiè ]
⒈ 清正耿直。
引证解释
⒈ 清正耿直。
引三国 魏 刘劭 《人物志·体别》:“清介廉洁,节在俭固,失在拘扃。”
唐 元结 《自箴》:“处世清介,人不汝害。”
清 俞樾 《春在堂随笔》卷七:“﹝ 王琦 ﹞清介絶俗,竟以饥寒死。”
国语辞典
清介[ qīng jiè ]
⒈ 清高正直。
引《南史·卷四十八·陆慧晓传》:「慧晓清介正立,不杂交游。」
相关词语
- yī qīng rú shuǐ一清如水
- qín jiè勤介
- qīng chē jiè shì轻车介士
- fēng qīng yuè bái风清月白
- qīng dōu jiàng què清都绛阙
- yuán qīng liú qīng源清流清
- shōu qīng收清
- shuǐ shí qīng huá水石清华
- qīng kè清刻
- qīng zhuó shù xiū清酌庶羞
- cāo jiè操介
- jiè chéng介乘
- qīng biāo清颷
- guān qīng fǎ zhēng官清法正
- qīng gé清革
- qīng dào shǐ清道使
- chéng qīng tiān xià澄清天下
- qīng diào qǔ清调曲
- zhí qīng直清
- yù qīng bīng jié玉清冰洁
- qīng tiào清眺
- duān jiè端介
- pì jiè僻介
- qīng shāng清觞
- dù bì qīng yuán杜弊清源
- gāo jié qīng fēng高节清风
- qīng cāng chá kù清仓查库
- qīng fēng zǐ清风子
- liáo qīng撩清
- qīng pǐ清癖