词典清媚
清媚
词语解释
清媚[ qīng mèi ]
⒈ 明丽而妩媚。
引证解释
⒈ 明丽而妩媚。
引唐 郑亚 《<会昌一品集>序》:“日赫於昼,而乏清媚;月皎於夜,而无温煦。”
王统照 《号声》:“她那痴憨可爱的态度,正与美人蕉一般,显出无挂无念,并且是无自私的一种爱美的女性的清媚。”
郭沫若 《前茅·太阳没了》:“虽有群星丽天,可怜又太微远。虽有月魄清媚,只伴幽人睡眠。”
相关词语
- yī qīng rú shuǐ一清如水
- fēng qīng yuè bái风清月白
- qīng dōu jiàng què清都绛阙
- yuán qīng liú qīng源清流清
- shōu qīng收清
- chóng yáng mèi wài崇洋媚外
- shuǐ shí qīng huá水石清华
- qīng kè清刻
- qīng zhuó shù xiū清酌庶羞
- qīng biāo清颷
- guān qīng fǎ zhēng官清法正
- qīng gé清革
- qīng dào shǐ清道使
- chéng qīng tiān xià澄清天下
- diào mèi调媚
- qīng diào qǔ清调曲
- zhí qīng直清
- yù qīng bīng jié玉清冰洁
- mèi hǎo媚好
- qīng tiào清眺
- qīng shāng清觞
- dù bì qīng yuán杜弊清源
- gāo jié qīng fēng高节清风
- chéng huān xiàn mèi承欢献媚
- qīng cāng chá kù清仓查库
- qīng fēng zǐ清风子
- liáo qīng撩清
- mèi yú媚谀
- qīng pǐ清癖
- qīng tiān bái rì清天白日