词典清赏
清赏
词语解释
清赏[ qīng shǎng ]
⒈ 清玩。
英curious;
引证解释
⒈ 谓清标可赏。
引《晋书·王戎传》:“濬冲 清赏,非卿伦也。”
唐 王维 《赠从弟司库员外絿》诗:“惠连 素清赏,夙语尘外事。”
⒉ 指幽雅的景致或清雅的玩物(金石、书画等)。
引南朝 齐 谢朓 《和何议曹郊游》之一:“江陲得清赏,山际果幽寻。”
宋 周密 《齐东野语·馆阁观画》:“通閲一百六十餘卷,絶品不满十焉,暇日想像书之,以为平生清赏之冠。”
明 唐顺之 《夏日听沉君弹琴诗》之一:“山居足清赏,独恨不能琴。”
清 侯方域 《倪云林<十万图>记》:“此图内幅一小跋云:‘ 荆浩 临泉清赏卷,是其得意之作。’”
相关词语
- yī qīng rú shuǐ一清如水
- jī cái lìn shǎng积财吝赏
- fēng qīng yuè bái风清月白
- qīng dōu jiàng què清都绛阙
- jī shǎng kù激赏库
- yuán qīng liú qīng源清流清
- shōu qīng收清
- shǎng xíng赏刑
- lǐ shǎng理赏
- shuǐ shí qīng huá水石清华
- gōng gāo bù shǎng功高不赏
- qīng kè清刻
- làn shǎng烂赏
- qīng zhuó shù xiū清酌庶羞
- mào gōng yāo shǎng冒功邀赏
- qīng biāo清颷
- xíng shǎng行赏
- guān qīng fǎ zhēng官清法正
- shǎng de赏得
- shǎng xīng赏兴
- qīng gé清革
- qīng dào shǐ清道使
- chéng qīng tiān xià澄清天下
- shǎng duì赏对
- qīng diào qǔ清调曲
- shǎng tàn赏叹
- zhí qīng直清
- yù qīng bīng jié玉清冰洁
- qīng tiào清眺
- jī shǎng机赏