词典清挺
清挺
词语解释
清挺[ qīng tǐng ]
⒈ 高洁正直。清新挺拔。
引证解释
⒈ 高洁正直。
引清 王晫 《今世说·言语》:“﹝ 魏象枢 ﹞性至孝,持正清挺。”
清 薛福成 《庸盦笔记·史料二·谈相》:“丁文诚公 志节清挺,状貌修伟,绰有威风。”
⒉ 清新挺拔。
引清 何世璂 《然鐙记闻》:“诗要清挺。纤巧浓丽,总无取焉。”
郑振铎 《插图本中国文学史》第十四章三:“他的诗,虽只有左列的一首《神情诗》的摘句,却可见出其中是充溢着清挺的画意的。”
相关词语
- yī qīng rú shuǐ一清如水
- fēng qīng yuè bái风清月白
- qīng dōu jiàng què清都绛阙
- yuán qīng liú qīng源清流清
- shōu qīng收清
- shuǐ shí qīng huá水石清华
- qīng kè清刻
- qīng zhuó shù xiū清酌庶羞
- sēn tǐng森挺
- qīng biāo清颷
- guān qīng fǎ zhēng官清法正
- qīng gé清革
- qīng dào shǐ清道使
- chéng qīng tiān xià澄清天下
- qīng diào qǔ清调曲
- zhí qīng直清
- yù qīng bīng jié玉清冰洁
- shēn tǐng身挺
- qīng tiào清眺
- qīng shāng清觞
- dù bì qīng yuán杜弊清源
- gāo jié qīng fēng高节清风
- qīng cāng chá kù清仓查库
- qīng fēng zǐ清风子
- liáo qīng撩清
- gū tǐng孤挺
- qīng pǐ清癖
- qīng tiān bái rì清天白日
- qiáo qīng xiù乔清秀
- qīng cí lì jù清辞丽句