词典晴曛
晴曛
词语解释
晴曛[ qíng xūn ]
⒈ 亦作“晴熏”。
⒉ 日光照射。
引证解释
⒈ 亦作“晴熏”。日光照射。
引唐 杜甫 《宣政殿退朝晚出左掖》诗:“天门日射黄金牓,春殿晴曛赤羽旗。”
唐 杜甫 《寄岳州贾司马六丈巴州严使君》诗:“阴散 陈仓 北,晴熏 太白 巔。”
明 徐渭 《驾归自阅群望于衢恭赋》诗:“桃李晴曛禁苑烟,鑾舆新幸北郊旋。”
相关词语
- qíng hào晴昊
- qíng bō晴波
- huà lóng diǎn jīng画龙点晴
- qíng jīn晴襟
- qí qíng dǎo yǔ祈晴祷雨
- qíng xū晴虚
- chēng yǔ dào qíng称雨道晴
- qíng chàng晴畅
- nèn qíng嫩晴
- qíng chuāng晴牕
- hōng qíng烘晴
- qí qíng祈晴
- xūn hān曛酣
- qíng kuài晴快
- qíng kǎ晴咔
- xì xūn隙曛
- qíng xuě晴雪
- shuāng qíng霜晴
- xūn rì曛日
- qíng méi晴眉
- xūn xù曛旭
- lián qíng连晴
- qíng sī晴丝
- xūn nuǎn曛暖
- rì xūn日曛
- qíng yún qiū yuè晴云秋月
- qíng sī晴飔
- xūn xiǎo曛晓
- chì qíng赤晴
- qíng zhào晴照