词典秦女
秦女
词语解释
秦女[ qín nǚ ]
⒈ 指秦穆公女弄玉。
引证解释
⒈ 指 秦穆公 女 弄玉。
引三国 魏 曹植 《仙人篇》:“湘娥 抚琴瑟, 秦女 吹笙竽。”
黄节 注:“《列仙传》曰:‘ 萧史 者, 秦繆公 时人也,善吹簫。 繆公 有女,号 弄玉,好之,公遂以妻焉。遂教 弄玉 作凤鸣吹,似凤声,凤凰来止其屋。’”
唐 岑参 《崔驸马山池重送宇文明府》诗:“不逢 秦女 在,何处听吹簫?”
鲁迅 《集外集·<赠人>诗之二》:“秦女 端容理玉筝,梁尘踊跃夜风轻。”
相关词语
- ér nǚ xiàng儿女像
- dù huā nǚ妒花女
- qín jìng gāo xuán秦镜高悬
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- qín bì秦璧
- fù chóu nǚ shén复仇女神
- qín jiàn秦鉴
- nǚ guǎn女馆
- qín shì秦氏
- lù jīn nǚ露筋女
- qín guó秦虢
- xuán nǚ fú玄女符
- qín dì nǚ秦帝女
- nǚ zhí zì女直字
- nán shì nǚ jiā男室女家
- lù nǚ hóng nán緑女红男
- niú xīng zhī nǚ牛星织女
- qín jīng秦京
- nuǎn nǚ huì暖女会
- zhāng nǚ dàn张女弹
- qín xué秦学
- biàn nǚ辩女
- lóng jīn nǚ龙津女
- ér nǚ chǒu儿女丑
- táo yè nǚ桃叶女
- qín tóng秦铜
- qín huáng hàn wǔ秦皇汉武
- nǚ cháng dāng jià女长当嫁
- yǎng zǐ nǚ养子女
- zhī jī nǚ支机女