词典穷竭
穷竭
词语解释
穷竭[ qióng jié ]
⒈ 竭尽;用尽。
⒉ 穷困贫乏。
引证解释
⒈ 竭尽;用尽。
引《后汉书·独行传·戴就》:“主者穷竭酷惨,无復餘方。”
宋 司马光 《进<资治通鉴>表》:“臣既无佗事,得以研精极虑,穷竭所有,日力不足,继之以夜。”
鲁迅 《汉文学史纲要》第三篇:“志士欲救世弊,则穷竭神虑,举其知闻。”
⒉ 穷困贫乏。
引《晋书·隐逸传·鲁褒》:“君长者丰衍而有餘,臣僕者穷竭而不足。”
国语辞典
穷竭[ qióng jié ]
⒈ 费尽、用尽。
例如:「他穷竭心力想要完成这件工程。」
相关词语
- qióng jiǔ穷九
- shì qióng lì jié势穷力竭
- qióng lǐ jū jìng穷理居敬
- qióng wǔ穷武
- qióng mí穷迷
- qióng qiú穷囚
- lì dān cái jié力殚财竭
- jié zhì jìn zhōng竭智尽忠
- qióng kǒu穷口
- qióng xíng jìn zhì穷形尽致
- qióng yuán穷原
- qióng jìng穷径
- láo jié劳竭
- lǐ qū shì qióng理屈事穷
- qióng mò穷莫
- kè jié刻竭
- qióng guǎ穷寡
- shuǐ jìn shān qióng水尽山穷
- qióng qín穷禽
- qióng kēng穷坑
- qióng běn穷本
- qióng làn穷烂
- jìn zhōng jié lì尽忠竭力
- qióng biàn穷变
- shǐ jìn bīng qióng矢尽兵穷
- qióng xíng jí zhuàng穷形极状
- chuán dào qióng jīng传道穷经
- qióng tài穷泰
- wú jìn wú qióng无尽无穷
- xí mén qióng xiàng席门穷巷