词典穹壤
穹壤
词语解释
穹壤[ qióng rǎng ]
⒈ 指天地。
引证解释
⒈ 指天地。
引《文选·沉约<齐故安陆昭王碑文>》:“思所以克播遗尘,敝之穹壤。”
张铣 注:“言使遗尘之声,与天地同敝。”
《周书·晋荡公护传论》:“若斯人者,固以功与山岳争其高,名与穹壤齐其久矣。”
宋 陆游 《北望》诗:“岂无豪杰士,愤气塞穹壤。”
元 萨都剌 《为姑苏陈子平题黄公望<山居图>》诗:“人生穹壤贵自攄,布韦轩冕奚錙銖。”
国语辞典
穹壤[ qiōng rǎng ]
⒈ 天地。
引《孤本元明杂剧·卓文君·第三折》:「草泽中困煞些英雄,穹壤间销磨些人物。」
相关词语
- qú rǎng衢壤
- qióng xiǎn穹显
- tǔ rǎng jiāo tǐ土壤胶体
- qióng huán穹环
- qióng hè穹壑
- qióng qióng hòu hòu穹穹厚厚
- qián rǎng潜壤
- fēng rǎng封壤
- qióng cāng穹仓
- qiū rǎng丘壤
- qióng quán xiǔ rǎng穷泉朽壤
- qì rǎng弃壤
- kū rǎng枯壤
- jī rǎng gǔ fù击壤鼓腹
- tiān rǎng zhī pàn天壤之判
- píng rǎng zhàn yì平壤战役
- chǔ rǎng楚壤
- gǔ fù jī rǎng鼓腹击壤
- jī rǎng ér gē击壤而歌
- qióng yí穹仪
- xiá fāng jué rǎng遐方绝壤
- rǎng chóng壤虫
- rǎng fù壤父
- qióng lóng穹嶐
- gài rǎng盖壤
- luǒ rǎng裸壤
- qióng yuán穹元
- tiān rǎng wáng láng天壤王郎
- jìn rǎng guǎng dì进壤广地
- rǎng zǐ壤子