词典穷奢极侈
穷奢极侈
词语解释
穷奢极侈[ qióng shē jí chǐ ]
⒈ 极端奢侈。
例末世衰主,穷奢极侈。——《后汉书·陆康传》
英live a life of wanton extravagance;
⒉ 也说“穷奢极欲”
引证解释
⒈ 犹言穷泰极侈。
引《后汉书·陆康传》:“末世衰主,穷奢极侈,造作无端。”
唐 郑嵎 《津阳门》诗:“四方节制倾附媚,穷奢极侈沽恩私。”
宋 王谠 《唐语林·言语》:“郭尚父(郭子仪 )立勋业,出入将相,穷奢极侈。”
国语辞典
穷奢极侈[ qióng shē jí chǐ ]
⒈ 形容人极端奢侈。也作「穷奢极欲」。
引《后汉书·卷三一·陆康传》:「末世衰主,穷奢极侈,造作无端,兴制非一,劳割自下,以从苟欲,故黎民吁嗟,阴阳感动。」
反克勤克俭 节衣缩食
相关词语
- qióng jiǔ穷九
- chǐ dòu侈斗
- chǔ jí储极
- shì qióng lì jié势穷力竭
- qióng lǐ jū jìng穷理居敬
- qióng wǔ穷武
- qióng mí穷迷
- qióng qiú穷囚
- làn chǐ滥侈
- jiù shē救奢
- qióng kǒu穷口
- qióng xíng jìn zhì穷形尽致
- qióng yuán穷原
- qióng jìng穷径
- lè jí shēng āi乐极生哀
- lǐ qū shì qióng理屈事穷
- wò shǒu jí huān握手极欢
- qióng mò穷莫
- qióng guǎ穷寡
- zhí yán jí jiàn直言极谏
- shuǐ jìn shān qióng水尽山穷
- qióng qín穷禽
- shèng jí yī shí盛极一时
- qióng kēng穷坑
- qióng běn穷本
- chǐ yù侈欲
- qióng làn穷烂
- wù jí jiāng fǎn物极将返
- qióng biàn穷变
- shí chóng dòu shē石崇斗奢