词典起戎
起戎
词语解释
起戎[ qǐ róng ]
⒈ 引起战事。
⒉ 起兵。
引证解释
⒈ 引起战事。
引《书·说命中》:“惟口起羞,惟甲胄起戎。”
⒉ 起兵。
引唐 薛用弱 《集异记·汪凤》:“励 以 天宝 二年十月发,至十四年冬, 禄山 起戎。”
相关词语
- lǐ róng理戎
- qǐ dìng起碇
- qǐ jiān起肩
- féng róng冯戎
- qǐ shū起输
- fēng yōng ér qǐ蜂拥而起
- lìng rén qǐ jìng令人起敬
- mián yán qǐ fú绵延起伏
- qǐ yí起柂
- qiè qǐ窃起
- qǐ gǎo起藳
- jī qǐ gōng fèn激起公愤
- qǐ dàng起荡
- róng zhāng戎章
- róng huāng戎荒
- qǐ kēng起坑
- qǐ shāng起墒
- róng wǔ戎伍
- dà qǐ jū大起居
- shēng shàng qǐ xià生上起下
- xìn qǐ xiāo qiáng衅起萧墙
- qǐ lìng起令
- xī luò guǐ róng西落鬼戎
- qǐ lí起离
- fēng wǔ bìng qǐ蜂舞并起
- qǐ gāng起纲
- jí róng籍戎
- shēn qǐ身起
- wù qǐ yún yǒng雾起云涌
- róng jí戎级