词典丘荒
丘荒
词语解释
丘荒[ qiū huāng ]
⒈ 空旷;荒凉。荒野;废墟。
引证解释
⒈ 空旷;荒凉。
引汉 王符 《潜夫论·实边》:“边地遂以丘荒,至今无人。”
晋 陆机 《叹逝赋》:“悼堂搆之隤瘁,慜城闕之丘荒。”
前蜀 韦庄 《小将张彦射虎歌》:“天生天杀岂天怒,忍使朝朝餵猛虎。关东驛路多丘荒,行人最忌税人场。”
⒉ 荒野;废墟。
引《后汉书·梁冀传》:“包含山藪,远带丘荒,周旋封域,殆将千里。”
《三国演义》第一百回:“吾军兵强而马壮,大将虎奋以龙驤;扫 秦川 为平壤,荡 魏国 作丘荒。”
相关词语
- qī qiū yǐn gǔ栖丘饮谷
- huāng guài荒怪
- jīng qiū xún hè经丘寻壑
- èr qiū二丘
- qiū tíng丘亭
- xùn qín huāng训禽荒
- shāng qiū shì商丘市
- huāng sù荒速
- huāng bái荒白
- qiū bǎn丘坂
- liú huāng流荒
- shén qì huāng guài神气荒怪
- qiū míng zhī jí丘明之疾
- qiū kū丘窟
- hán qiū寒丘
- huāng zǐ chán sūn荒子孱孙
- qiū hè jīng wèi丘壑泾渭
- shàn hè zhuān qiū擅壑专丘
- qiū yǐn丘螾
- guī zhèng shǒu qiū归正首丘
- bǎn huāng板荒
- róng huāng戎荒
- shā huāng dì沙荒地
- kāi jī huāng开饥荒
- qiū rǎng丘壤
- cáo qiū shēng曹丘生
- qiū jǐn丘锦
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- mào huāng耄荒
- liáo huāng辽荒