词典趋令
趋令
词语解释
趋令[ qū lìng ]
⒈ 谓遵行法令。
引证解释
⒈ 谓遵行法令。 《史记·商君列传》:“太子犯法。
引卫鞅 曰:‘法之不行,自上犯之。’将法太子。太子,君嗣也,不可施刑,刑其傅 公子虔,黥其师 公孙贾。明日, 秦 人皆趋令。”
司马贞 索隐:“趋者,向也,附也。”
相关词语
- qū xiáng趋详
- chuán líng zhōng传令钟
- shū lìng淑令
- qū qiǎng趋抢
- màn lìng慢令
- nì lìng逆令
- lìng rén qǐ jìng令人起敬
- qū zhàn趋战
- qū cān趋参
- lìng qǔ令曲
- qū huān趋歡
- sì guān lìng食官令
- zǒng sī lìng总司令
- qū lǚ趋履
- lìng sì令似
- qū jí táo xiōng趋吉逃凶
- tóu zǐ lìng骰子令
- lìng rén mò cè令人莫测
- lìng cī令疵
- qǐ lìng起令
- lìng cǎo令草
- qū quē趋阙
- qiān lìng迁令
- chái sāng lìng柴桑令
- jìng yán lìng sè静言令色
- chāi zì lìng拆字令
- zhì lìng治令
- qū mèi趋媚
- lǜ gēng lìng率更令
- qū shè yǒu shí趋舍有时