词典燃放
燃放
词语解释
燃放[ rán fàng ]
⒈ 点着鞭炮,使它放炮开花。
英let off; ignite;
引证解释
⒈ 点燃鞭炮等使其爆发。
引鲁迅 《彷徨·祝福》:“接着一声钝响,是送灶的爆竹;近处燃放的可就更强烈了。”
国语辞典
燃放[ rán fàng ]
⒈ 以火点燃引线。
例如:「燃放炮竹」。
英语to light, to set off (firecrackers etc)
德语Feuerwerkskörper abbrennen (V)
法语allumer (pétards, etc.)
相关词语
- xiū niú fàng mǎ休牛放马
- fàng cháo放朝
- zhuō guǐ fàng guǐ捉鬼放鬼
- suǒ fàng索放
- zhī fàng支放
- fàng nián xué放年学
- liáng fàng量放
- fàng zé放责
- fàng bì放臂
- shě fàng舍放
- fàng pì yín chǐ放辟淫侈
- fàng làng wú jī放浪无羁
- rán qí zhī mǐn燃萁之敏
- quán lì xià fàng权力下放
- fàng dàn fēng liú放诞风流
- fàng xiè放绁
- fàng ní放麑
- sù fàng素放
- fàng jì放迹
- xiě fàng写放
- qiū fàng秋放
- fàng huǒ shāo shēn放火烧身
- fàng gào放告
- fàng yǐng放影
- fàng fān放番
- fàng kōng qì放空气
- sā lài fàng pō撒赖放泼
- tuō fàng脱放
- fàng táng放堂
- fàng pì tiān fēng放屁添风