词典壤界
壤界
词语解释
壤界[ rǎng jiè ]
⒈ 犹交界。
引证解释
⒈ 犹交界。
引《史记·楚世家》:“寡人与 楚 接境壤界,故为婚姻,所从相亲久矣。”
《史记·孙子吴起列传》:“夫 吴起 贤人也,而侯之国小,又与彊 秦 壤界,臣窃恐 起 之无留心也。”
相关词语
- qú rǎng衢壤
- fēng jiāng huà jiè封疆画界
- tǔ rǎng jiāo tǐ土壤胶体
- cù jiè促界
- cǐ jiāng ěr jiè此疆尔界
- jiè liàn界练
- qián rǎng潜壤
- fēng rǎng封壤
- qiū rǎng丘壤
- qióng quán xiǔ rǎng穷泉朽壤
- qì rǎng弃壤
- kū rǎng枯壤
- jī rǎng gǔ fù击壤鼓腹
- tiān rǎng zhī pàn天壤之判
- píng rǎng zhàn yì平壤战役
- fēng jiè封界
- gé jiè隔界
- tóng jiè铜界
- shí bā jiè十八界
- chǔ rǎng楚壤
- huáng jīn jiè黄金界
- gǔ fù jī rǎng鼓腹击壤
- jī rǎng ér gē击壤而歌
- jiān jiè监界
- fú jiè福界
- xiá fāng jué rǎng遐方绝壤
- rǎng chóng壤虫
- láo dòng jiè劳动界
- qióng rǎng穹壤
- lín jiè zhuàng tài临界状态